vẫn là câu nói đó
vẫn là ánh mắt đó
nhưng sao..ấy khác wá
khác với cái ngày đầu tiên nó quen pjk' ấy..
tại sao ?
nó hỏi ông trời
tại sao nó lại yêu ấy ?
yêu 1 kon ng` lạnh nhạt..băng giá
1 kon ng` màh chưa pao h` nghĩ zè nó
ấy koj nó..như 1 ng` bạn
1 ng` bạn bình thường như bao ng` khác
nhưng..
ấy có pjk' tới cảm giác của nó hok ?
ấy có nghĩ..ng` yêu ấy nhất dg dần dần bị tổn thương vì ấy ?
ấy có nghĩ..ng` màh ấy koj là bạn nhìu khj khóc vì ấy ?
ấy đã để lại cho nó đau đớn..
nó đã khóc
khóc ròng rã như 1 kon ngốc..
nó đã yêu ng` màh ko bao h` mang lại dc cho nó cái thứ gọi là h/p
để rồi kái thứ h/p đó tan bjến theo mây khói..
1 mình nó..
bước trên con đường..
lạnh lẽo lắm..
cô đƠn lắm..
nhưg nó vẫn cố gắg..cố gắg chịu đựg..
Nó nhớ ấy
nhớ ấy rất nhìu..
mặc dù pjk' ấy sẽ hok pao h` trở lại
sẽ hok pao h` yêu nó
nhưng nó vẫn chờ..
chờ trong sự tuyệt vọng..
nó tin có 1 ngày
ấy sẽ yêu thương nó
trọn 1 đời..
mặc dù nó pjk'
điều đó sẽ hok pao h` là sự thật